A7FBA-FAMILY
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

idol....

2 posters

Go down

idol.... Empty idol....

Bài gửi by x_ù Fri Jun 11, 2010 5:20 am

Anh là cầu thủ duy nhất khiến tôi khâm phục và háo hức mong chờ được thấy anh ra sân trong màu áo xanh huyền thoại. Chưa từng yêu quý một ai đến mức tôn thờ ở Chelsea, tôi thích cái đầu lạnh lùng đầy bản lĩnh của đội trưởng John Terry, thích lối đá hào hoa đầy kĩ thuật của Joe Cole, còn điều đem tôi đến với anh là sự khâm phục và quá nhiều tiếc nuối cho số phận của 1 con người tài năng nhưng lại luôn chịu "vua về nhì", là anh: Michael Ballack!

Có người nói số áo 13 đem lại cho anh xui xẻo, tôi thì nghĩ khác, tôi thấy thật lạ lùng khi đem số áo để quyết định số phận của 1 con người. Chính anh đã tạo nên số phận cho riêng mình, là thanh sắt đã chịu tôi luyện trong lửa đỏ để trở thành niềm tự hào của chúng tôi, của cỗ xe tăng Đức. "Cậu bé vùng Đông Đức" ngày ấy đã chịu đủ mọi những thăng giáng của cuộc đời, song trái tim chưa bao giờ tắt lửa, nó vẫn sống mãi một màu xanh...!
Tôi không đủ tự tin để nói rằng mình nhớ tất cả mọi trận đấu về anh, đó có lẽ là điều vượt ngoài tầm tay với quá. Tôi cũng không còn nhớ mình đã yêu mến anh từ khi nào trong suốt 4 mùa giải anh khoác áo Chelsea. Kỉ niệm suốt 4 năm trời ấy dội vào tôi, nhức nhối những chấn thương, những bất công kìm nén. Tôi chưa quên vòng bán kết gặp Barca, khi anh gần như điên cuồng lăn xả vào Tom Henning Ovrebo, ánh mắt anh hằn nỗi căm tức và phẫn nộ không che giấu, để rồi tối hôm đó anh cùng các đồng đội uống rượu như hũ chìm. Đến lúc ấy, tôi đã thấm thía câu cuộc đời chưa khi nào có sự công bằng ... Trong thần thoại Hy Lạp, các vị thần khi ban phát may mắn cho thế gian thường bịt mắt lại để đảm bảo sự công bằng, nhưng thực chất chỉ biến may mắn thành một trò may rủi. Và anh là người chịu quá nhiều thiệt thòi, với những chấn thương liên tiếp, những ngày tháng làm bạn thân với hàng ghế khán giả và băng dự bị. Một mẫu cầu thủ cá tính, chơi xông xáo và nhiệt tình thì những chấn thương ấy cứ như người bạn đồng hành dai dẳng và khó chịu, thi thoảng lại nhảy ra trước mặt để "Chào đằng ấy, lâu mới gặp!". Cũng chính vì tính cách ấy, phẩm chất ấy mà anh phải hứng chịu không ít những lời độc ác, những định kiến khen chê của người đời. Cứ cống hiến hết mình cho niềm khát khao cháy bỏng thì bị nói là "lối chơi thô bạo" ư?
Cuộc đời của con người quá ngắn ngủi, và "cuộc đời" của một cầu thủ lại càng là cái hữu hạn trong cái hữu hạn của kiếp người. Đến giờ phút này, Ballack đã chẳng thể quay lại những tháng ngày trước đây để miệt mài phấn đấu. Những cơ hội cuối cùng của anh đã đến và đi quá tàn nhẫn, để lại cho những True Blues những phen buốt lòng. Khi có người hỏi tôi "Khoảnh khắc ấn tượng nhất của bạn trong mùa giải năm nay là gì?", tôi đã không trả lời là những bàn thắng làm say lòng người, là khoảnh khắc đăng quang ngôi vô địch, là cú đúp FA và Premier League, là những trận thua đắng lòng, mà đó là khi Kevin Boateng đã dẫm nát ước mơ của anh bằng gót giầy tiểu nhân của hắn. Pha phạm lỗi ác ý trong trận chung kết FA Cup: Chelsea vs Portsmouth ấy không đáng được che chở bằng từ "thông cảm", bằng cách nói "Bóng đá là môn thể thao va chạm", lòng nhân ái trên đời vốn đã chẳng thừa thãi để mà đi ban phát vô lý rồi, càng không phải dành cho pha vào bóng ác ý mang tính triệt hạ đối phương đớn hèn ấy. Ballack đã phải rời sân, bỏ lại sau lưng anh những hy vọng, những khát khao, những nỗ lực, những niềm tin nước Đức đặt trên vai anh, của chúng tôi hướng về anh. Anh đã kìm nén lại tất cả để niềm vui cú đúp cùng đồng đội thành tròn vẹn, có ai biết trong tim anh đang dâng lên nỗi buồn mênh mông? Đong đầy nơi đáy mắt...
Và rồi, đến bây giờ tôi biết chúng tôi đã thực sự mất anh. Những ngày vừa qua, báo chí liên tục đưa tin về việc đi hay ở của Ballack, và tôi đã hiểu rằng nơi này chẳng thể giữ chân anh lâu hơn được nữa... Đã cố gắng hết lòng, để tiếp tục ở lại Stamford Bridge, anh chấp nhận giảm lương, chấp nhận đá tiền vệ trụ, chấp nhận ngồi ghế dự bị hạng sang... tất cả những hy sinh âm thầm ấy đủ để khiến anh đi vào tim những True Blues như một người hùng thầm lặng...

Tiếp tục ở lại có lẽ là một quyết định làm thỏa lòng người hâm mộ, nhưng sẽ là không công bằng với niềm khát khao cống hiến của anh. Tiếp tục ở lại, sẽ là chuỗi ngày dài ngồi ghế dự bị, sẽ là một Joe Cole thứ hai trong lòng tôi, sẽ là hình ảnh "chạy dọc sân khởi động mà không được vào sân" đầy ám ảnh... đừng để những khát khao bị vùi dập nhé Ballack, hãy ra đi, dù sẽ có nhiều tiếc nuối...

"Hoa sen nở trong ánh mặt trời
Rồi mất đi tất cả những gì nó có
Nhưng chắc nó không muốn làm chiếc nụ
Trong sương mù vĩnh viễn của mùa đông"...


Trên sân cỏ Stamford Bridge, cánh diều của anh đã bay cao, bay xa... và giờ đã đến lúc để nó rời đi, tìm kiếm một chân trời mới.
Những dòng chữ này, sẽ chẳng bao giờ đến được tay anh, nhưng tôi vẫn muốn viết, để những tiếc nuối này chôn thật sâu, thật kĩ, để những yêu thương sẽ làm trái tim xanh bừng lên sắc lửa.

"Có phải anh, cậu bé vùng Đông Đức
Những bước đi mang hy vọng tràn trề
Đến Chelsea, anh vẫn một lời thề
Không lặp lại những dấu chân lỗi hẹn

Có phải anh, trái tim tràn sắc lửa
Mắt xanh anh nhìn thẳng, chẳng cúi đầu
Những vết thương mặc mưa gió dãi dầu
Cho chiến thắng ngày sau, anh vẫn đợi

Mắt anh nhìn những xa xăm diệu vợi
Rời Kaiser, rời Munich, Bayer
Những bước đường qua cứ ngỡ là mơ
Nhưng đây đâu đã là mái nhà duy nhất

Tôi còn nhớ bóng dáng anh bất khuất
Những thét gào bán kết gặp Barca
Đâu phải bởi những nông nổi đã qua
Mà căm thù cuộc đời nhiều ngang trái

Và Chelsea đã giữ anh ở lại
Gắn bó bền lâu những bốn năm qua
Ở nơi đây, anh gạt những lệ nhòa
Anh tận hưởng những niềm vui chiến thắng

Liệu có phải cuộc đời nhiều cay đắng
Nỗi xót xa mang tên gọi "Boateng" ?
Cỗ xe tăng đã ngay lối thẳng hàng
Anh cúi xuống, mắt buồn: "tôi xin lỗi..."

Cửa World Cup mở ra quá vội
Rồi lại đóng ngay khi anh đặt bước lên
Những bất công cứ dội xuống triền miên
Để mặc số 13 anh gánh lấy

Tim nhức nhối cho vết thương sưng tấy
Bỏ lại ngày sau, anh rời khỏi Chelsea
Những yêu thương từng cản bước người đi
Nhưng anh vẫn phải rời, để đi thêm bước nữa

Năm tháng để lại vết đau như dao cứa
Những dấu xưa, những oan trái đời thừa
167 lần nếm trải nắng mưa
26 bàn anh gửi vào quên lãng...

Anh ra đi, biết đường nhiều trắc trở
Chỉ giữ trong tim nhiệt huyết những tràn đầy
Dừng từ đây, anh bước tiếp từ đây
Tôi vẫn dõi nhìn con đường anh bước tới...



Tạm biệt anh, Michael Ballack...
"Chia tay nhé, để ngày mai ta gặp nhau..."

P/S: CFCVN
x_ù
x_ù

Họ tên : [xù]ngtung.ftu
Nam Birthday : 26/10/1991
Tổng số bài gửi : 94
Đến từ : ...

Về Đầu Trang Go down

idol.... Empty Re: idol....

Bài gửi by duongdavid Fri Jun 11, 2010 9:09 am

ballack giờ hết thời rùi đi thui. Với 1 đội bóng ko có truyền thống như Chel thì anh còn ở lại làm gì!! cười ngoác miệng
duongdavid
duongdavid

Tổng số bài gửi : 54

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết