A7FBA-FAMILY
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Một thời để nhớ!

+5
thuyendv
Mr.Kane
hoangvinh257
mtdkbanglangtim
mphuong2112
9 posters

Go down

Một thời để nhớ! Empty Một thời để nhớ!

Bài gửi by mphuong2112 Fri May 07, 2010 3:56 am

Ngày đầu tiên trên Xuân Hòa
*Mỏi mệt vì hành lí. Nhưng tự hào con trai Anh7, biết bao ánh mắt đã dõi theo các ku đấy!
Con gái hiểu nhưng có cần cám ơn ko đây? Hãy cảm nhận thui nha.
*Nhận phòng, lau dọn, rộn ràng sắm đồ… Đúng là đất khách quê người, cái gì cũng đắt cắt cổ. Dù sao 4.12 đã ra tay thì … gạo xay ra cám. Tớ ko chỉ vui vì bắt nạt đc chị bán hàng hời 12k mà còn… sướng vì nhờ có các ku, chúng tớ tiết kiệm đc một khoản .. hót rác với cây lau nhà. Hí hí
Nhìn mọi người tất bật, tớ thấy hay hay, chỉ cười thui.
*phát bát đũa đi ăn! Nhà ăn tập thế. Bữa cơm đầu tiên, cũng ngon đấy chứ, hay là tại cái bụng nó kêu? Dù sao cũng phải làm công tác tư tưởng ngay từ đầu: phải ăn cho hết! hớ hớ, thế mà hiệu quả, các quý cô cứ chê, mà hết veo!
*Chia nhau quân phục; hôi, rách, nói chung là đủ thể loại… nhưng dù sao con gái vẫn đc chọn trc còn gì. Có cần khen con trai nữa ko? Nói nhiều mệt lắm!
*Tập trung; buổi đầu cho vào quy củ. Tớ là tớ sợ luôn rùi! Mà lớp mình biểu hiện cũng tốt, im re ấy à!
*Sinh hoạt buổi tối: bị thầy dọa cứ tưởng hôm nào cũng phải ngồi thế này. Chắc về trai mông mất!
10h tối, các phòng tắt đèn đi ngủ!
*Đêm đầu tiên trong quân ngũ: ôi, mẹ ơi, rét quá! Cả nhà có mỗi Thịnh mang chăn ấm. hic chỉ muốn sang ngủ cùng! Một đêm mất ngủ!
*5h30’ tò tò tò teeeeeeeeeeeee…. (diễn tả sao giờ âm thanh khủng khiếp ấy! hic) Điên lên được, cái trò gì đấy?
A aaaaaaaaaaaaaa… buồn ngủ quá! Hai mắt cay xè!
“ Đã đến giờ báo thức, các đại đội nhanh chóng khẩn trương làm vệ sinh xuống sân tập thể dục” Giọng ai mà khủng vậy trời???
Bài tập 24 động tác, mà sao khó nhớ? Mà thầy ơi, thầy quên hay sao ấy nhỉ? Trông thầy ngơ ngơ … chưa tỉnh hơn chúng em!
Chạy bộ. 1 2 1 2 12…. (các ku chắc còn nhớ nhịp chứ?)
Hô khẩu hiệu: Rèn luyện thân thể. Xây dựng quân đội. Rèn luyện thân thể. Bảo vệ Tổ Quốc. Khỏe. Khỏe. Khỏe! ( hôm cả lớp mất giọng nghe cái này vui phải biết!)
*Đồ ăn sáng đến rùi! Bánh mì, bánh ngọt, bánh rán đây. Xôi nóng, bánh giờ đây! … Ngày đầu sướng vì mới sáng đã có người mang đồ ăn tới tận nơi. Ngày tiếp theo… sướng vì … cả nhà tập chạy. hé hé. Cũng may chúng mình đã xác định lên đây phải làm bạn với pecperin. Luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu!
Ôi! Nhớ đại ca của mình! Em là em ko cố ý qua đó chứng kiến cảnh đó đâu! Nhưng mà cũng may có em mà giờ “chuyện ấy” đc ghi vào sử sách thế này. Em là em nhất trí cho vợ em huân chương lao động vì sự nghiệp … lo giấy vệ sinh và nước nôi trong phòng.
4.12 ghi nhớ công lao của vợ vì đã hi sinh thân mình bưng nước cho cả phòng … vệ sinh hôm đó!

MẤT NƯỚC! Tội vợ quá!
Hôm sau MẤT ĐIỆN. Mất nước thì khỏi rửa mặt. Còn mất điện thì hết sạc điện thoại. Dù sao cảnh cả lũ thắp nến cũng gợi nhớ buổi tối ở Xuân Hòa nữa.


# Chơi trò chơi. Người ta bảo ko sai: khi đi trai tráng, chơi cho rõ lắm. Về mới bủng beo. Ôi! Mình đc bế. Chẳng ngại ngùng gì cả. Hay thật đấy! Hò hét khản hết cả giọng. mà sao vợ Hiếu nhà mình quậy gớm nghĩ ra trò … đọ dưa chuột. hé hé 4.5 Dạ hương vô địch!!! Cà nhà đc bữa cười bể bụng rụn rốn luôn đó!

# Sinh nhật đặc biệt. Mặt mũi đứa nào đứa này trắng xóa toàn kem( chỉ có Vinh với xích lo ko dính). Biết là bẩn, kêu oai oái mà còn cứ bôi tiếp. Hết mặt lại còn tóc. Hình như thích nhìn nhau nửa khóc nửa cười hay sao ý??? Một trò chơi… mệt bở hơi tai mới có …( gọi là phần thưởng hay là quà giờ, vì là 1 mà, hihi). Buồn cười Nho quá! “ 2 người 1 chân” thấy cả lũ lôi nhau về sân S3 mà tớ ko nhịn đc cười. Vì trông bọn nó có vẻ ngu ngơ mà… lại thong manh… như con nít! Dập dình, dòm ngó, theo dõi, rùi thì đóng kịch với xích lô. Ôi, kể cũng giống đôi đấy chứ, Sơn nhỉ?
Cuối cùng cũng là ĐOÀN TỤ. Một trái tim lửa. Nóng bỏng yêu thương. Nến chảy ra để gắn mọi người lại. Căn phòng 4.12 đầm ấm như gia đình.

# Những bữa cơm tập thể. Không phải xoong canh, nồi cơm mà là … chậu canh, chậu cơm. Chỉ có rau, có đậu, rùi lạc rang… nhưng có ít ăn ít, mọi người nhìn nhau kêu ăn cho no nhưng tớ biết ai cũng nhường nhường… rùi lại đói cả lượt. Thế đấy!
Chẳng phải ăn cơm nữa mà là cản trở đường đi lối lại.
Bữa cuối no nhất! có thêm rượu có thịt trâu… vì hết mất muối vừng với ruốc rùi.

# “ …Tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người để ta không thấy ta như lúc này …” ; “ …lột xác lột xác thành người khác… điều cần làm là vui lên…”
Giờ giới nghiêm mà còn ồn hơn ban ngày. Phòng trà ngoài hành lang; cũng có café, cũng có trà…rùi ko chỉ Anh7 mà là CLC, rùi Anh6, Anh8… đủ cả.
THẦY LÊN! 1’. Mọi thứ đã sạch sẽ như chưa có gì xảy ra.

#Niềm vui chung.
Mr. Anh7. Tự hào thầy Nho! “Về ăn cơm”. Nổi tiếng khắp đại đội. Anh8 cứ xí xớn.
Xuân Hòa Night. Tiểu Ngọc nai-sờ với bộ ngực ko đỡ nổi…. Túi bụi chuẩn bị rùi đến giờ phút quan trọng …. may mà Chã nhà ta cũng ….dẻo … dễ uốn… nên mới chui qua ô cửa sổ đc! Phòng 4.5 từ đó có khóa!

# Tự hào Anh7! Đội bóng đá tuyệt vời, cả bóng sọt nữa! Chúng mình đã làm rất tốt, mọi người biết! Cái có đc còn nhiều hơn là chiến thắng. Sẽ chẳng có nhiều đội cheer nào lại nào loạn sân bóng bởi … âm nhạc ko chỉ là điện từ mà là cả một … dàn loa sinh học ở đó nữa. Đáng vui lắm chứ?

#Trực bếp. Chẳng phải bất ngờ gì; cả lũ con trai ngồi gọt su su nhanh hơn con gái, rùi tuốt rau ngót…. Dọn bàn ăn, ko đến lượt con gái chúng tớ, chỉ có bâu nhâu them cho có không khí…. Như một đàn kiến thợ! khiến các lớp khác ăn ko nổi vì sợ … bị đốt. Sao ju thế chứ?
“ Các bác thấy con trai lớp cháu thik ko?” Tớ cứ hỏi hoài câu đó bao nhiêu lần. Tại các bác ấy cũng khen quá đấy chứ! Tự hào mà nhỉ?

# Lo học, lo thi. Đứa nào đứa này cũng nơm nớp sợ nhưng mà còn rủ nhau… “ học làm gì???”. Thế đấy!
Bắn súng thì hồi hộp nhìn nhau, chỉ sợ ko qua phải thi lại lí thuyết. 9 đứa thi lại, dù sao cũng ít nhất khối rùi. Thi lại…thật ra là sướng đó chứ bộ vì ko phải làm vệ sinh. Rõ khổ tụi con trai … bắn giỏi cho lắm vào, các thầy cho đi khuân vác. Mệt rùi mới kêu: biết thế thà thi lại. hớ

# ah, còn vụ quay phim nữa! Tay vác sung trên vai, đội mũ tai bèo, khoác lá ngụy trang – giống như lính thật ấy! Cảnh mọi người đi… phá rừng, ngắt lá để cài vui thật đấy!
Lại còn đc làm trò ngồi hát với thầy nữa chứ! … thấy mùi “phóng sự”bốc lên rùi đó!

# Vui mua sắm! phòng con gái toàn tiểu thuyết còn tụi còn trai thì tham quần đùi rẻ! Hay gớm cái cảnh trông con trai mặc cả! mấy khi…


Còn ko ấy nhỉ? Tạm thế cũng khá đủ rùi đúng ko? Nhưng còn một cái # nữa thui. Là chia sẻ …. Nhưng sẽ là cái thăng lớn nhất đó! Ko chỉ là tớ mà là cả mọi người… ai cũng sẽ tìm thấy mình trong đó đấy. Tớ biết chắc chắn là như vậy….

# Vì quan tâm? Vì yêu thương?
Tớ lo mọi người đi gác đêm đói nên mua bánh đem qua. Lo mua thuốc … phòng tiêu chảy còn lớn hơn là trị cúm… Tớ đã lo vì thấy Vinh, Thắng, rùi Kid bị đau sau trận bóng. Baby kuto bị sốt, chồng em cũng ốm lăn ra giường phòng con gái… mình phải đắp chăn cho. Rùi đến con gái: Hoa suốt ngày kêu rét chắc tại sốt, lại cảm cúm nữa rùi. Kiều bị viêm họng. Quyên với Thanh đau bụng. Vân Anh với Cò là yếu nhất, hơi tí là lại sốt thôi.
Ôi, con Cò yếu quá! Tớ đã lo biết mất vì thấy cậu đau!

Cho đi bấy nhiêu! Còn nhận lại… thì nhiều nhiều hơn nữa cơ!


Tớ buồn, phòng con gái cũng buồn theo. Nhưng có hoa trong phòng! Có biết bao người tò mò muốn biết sao tớ buồn, các cậu nhắn tin hỏi thăm tớ, gần tớ hơn để nghe tớ tâm sự, đến cả Dũng, tớ chưa nói lời cám ơn đến cậu đúng ko? CÁM ƠN nha! Tớ ko ngờ cậu cũng quan tâm tớ thế. Tớ thik câu hỏi của cậu: we’re friends, aren’t you?. Đúng chúng mình là bạn. Tớ cám ơn cậu vì điều đó nữa!
Tớ bỏ bữa thì ko yên với các cậu. Bầm chân có chồng lo bóp chân cho. Chầy xước chút cũng có người mang gel để bôi qua cho. Đói có người mua bánh cho ăn mặc dù tớ đoán lúc ấy cả nhà hết tiền rùi. Ngồi gác 2 tiếng đồng hồ mà các cậu lo tớ buồn rùi kéo nhau xuống. Lúc tớ có tâm sự, đã có người giãy bày. 1 ngày nhịn đói, tớ đi ăn cũng có các cậu đi cùng nhìn tớ ăn……

Tất cả chẳng phải yêu thương sao? Hạnh phúc! 2 từ giản dị ấy mà sao đến giờ tớ mới biết!
Chỉ 21 ngày ngắn ngủi nhưng lại đem lại cho tớ quá nhiều trải nghiệm, có thể còn dài hơn 18 năm tớ đã sống đó! Được sống bên mọi người, được cảm nhận tình yêu thương đùm bọc mà chưa bao giờ tớ có đc. Đc vui đc cười, rùi cả khóc nữa…. chưa bao giờ tớ cảm nhận đc con người thật của mình đc rõ nét như thế!

Đây là vài dòng của tớ. Còn mọi người? tớ biết ai cũng có những cảm nhận của riêng mình nhưng tớ tin chắc tất cả đều tụ về một điểm : Anh7 thân thương!





mphuong2112
mphuong2112

Nữ Birthday : 21/12/1991
Tổng số bài gửi : 27
Đến từ : Hà Nội

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by mtdkbanglangtim Fri May 07, 2010 9:36 am

Công nhận Phương nhà ta văn chương dạt dào thật…Nhưng những lời Phương tâm sự như thay cho lời muốn nói của tất cả mọi người trong lớp ta…Hy vọng A7 sẽ mãi đoàn kết….A7 vô đối!!!
mtdkbanglangtim
mtdkbanglangtim

Nữ Birthday : 21/02/1991
Tổng số bài gửi : 8

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by hoangvinh257 Fri May 07, 2010 9:54 am

phương ah.suýt nũa thì vinh ghét phương vì làm vinh xúc động tới khóc đó.bít ko?
thực sự nhiều lúc ngồi nghĩ lại những kỉ niệm đó thật là ấm áp.
vinh hy vọng và tin tưởng rằng A7 chúng mình sẽ lun như thế.
We are best friend!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
hoangvinh257
hoangvinh257

Tổng số bài gửi : 49

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by Mr.Kane Fri May 07, 2010 4:33 pm

Cảm ơn muội nhiều nhiều nhiều.... lắm! Hehe...........

P/S: đọc lời văn của chú Vinh như có cả 'Rhythm' trong đó buồn cười quá nên phải viết ra cười nhăn răng, từng câu nhé: cao-thấp-cao-thấp-cao dần-CAO (mọi người cùng thưởng thức nhé - Thank Vinhdepzai !)
Mr.Kane
Mr.Kane

Họ tên : Trần Hoàng Diệu
Nam Birthday : 02/11/1991
Tổng số bài gửi : 117
Đến từ : Indochina

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty [b]Mot thoi de nho![/b]

Bài gửi by thuyendv Fri May 07, 2010 11:03 pm

Chang bit nen buon hay nen vui nua. Chi biet noi la kkhog the wen dc nhung khoanh khac nay. hiz
Fighting!
thuyendv
thuyendv

Họ tên : Đinh Văn Thuyên
Nam Birthday : 26/04/1991
Tổng số bài gửi : 6
Đến từ : Giao Thuỷ-Nam Định

http://www.thuyendv.com

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by Justin Sat May 08, 2010 12:39 am

Sẽ nhớ mãi nhớ mãi khi chúng ta bên nhau ... Cùng nhau vui chơi cùng nhau cất tiếng ca ...

Tất cả những kỉ niệm này mãi nằm trong kí ức và trái tim mỗi chúng ta ...
Cảm ơn cả nhà ...
Justin
Justin

Họ tên : ]-[!_!¥ Ť)-(/-\{\}& (Ħų¥ ŦħąŅĢ)
Nam Birthday : 31/10/1991
Tổng số bài gửi : 145
Đến từ : Bốn bể là nhà

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by x_ù Sat May 08, 2010 9:44 am

hơ hơ.sao cả bài chẳng thấy có tên mình nhỉ Buồn Buồn Buồn
đơn giản là :http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Ban-oi-hay-nho-Minh-Thu.IW678A0I.html
x_ù
x_ù

Họ tên : [xù]ngtung.ftu
Nam Birthday : 26/10/1991
Tổng số bài gửi : 94
Đến từ : ...

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by thanhtung327 Sat May 08, 2010 9:44 pm

mphuong2112 đã viết:Ngày đầu tiên trên Xuân Hòa
*Mỏi mệt vì hành lí. Nhưng tự hào con trai Anh7, biết bao ánh mắt đã dõi theo các ku đấy!
Con gái hiểu nhưng có cần cám ơn ko đây? Hãy cảm nhận thui nha.
*Nhận phòng, lau dọn, rộn ràng sắm đồ… Đúng là đất khách quê người, cái gì cũng đắt cắt cổ. Dù sao 4.12 đã ra tay thì … gạo xay ra cám. Tớ ko chỉ vui vì bắt nạt đc chị bán hàng hời 12k mà còn… sướng vì nhờ có các ku, chúng tớ tiết kiệm đc một khoản .. hót rác với cây lau nhà. Hí hí
Nhìn mọi người tất bật, tớ thấy hay hay, chỉ cười thui.
*phát bát đũa đi ăn! Nhà ăn tập thế. Bữa cơm đầu tiên, cũng ngon đấy chứ, hay là tại cái bụng nó kêu? Dù sao cũng phải làm công tác tư tưởng ngay từ đầu: phải ăn cho hết! hớ hớ, thế mà hiệu quả, các quý cô cứ chê, mà hết veo!
*Chia nhau quân phục; hôi, rách, nói chung là đủ thể loại… nhưng dù sao con gái vẫn đc chọn trc còn gì. Có cần khen con trai nữa ko? Nói nhiều mệt lắm!
*Tập trung; buổi đầu cho vào quy củ. Tớ là tớ sợ luôn rùi! Mà lớp mình biểu hiện cũng tốt, im re ấy à!
*Sinh hoạt buổi tối: bị thầy dọa cứ tưởng hôm nào cũng phải ngồi thế này. Chắc về trai mông mất!
10h tối, các phòng tắt đèn đi ngủ!
*Đêm đầu tiên trong quân ngũ: ôi, mẹ ơi, rét quá! Cả nhà có mỗi Thịnh mang chăn ấm. hic chỉ muốn sang ngủ cùng! Một đêm mất ngủ!
*5h30’ tò tò tò teeeeeeeeeeeee…. (diễn tả sao giờ âm thanh khủng khiếp ấy! hic) Điên lên được, cái trò gì đấy?
A aaaaaaaaaaaaaa… buồn ngủ quá! Hai mắt cay xè!
“ Đã đến giờ báo thức, các đại đội nhanh chóng khẩn trương làm vệ sinh xuống sân tập thể dục” Giọng ai mà khủng vậy trời???
Bài tập 24 động tác, mà sao khó nhớ? Mà thầy ơi, thầy quên hay sao ấy nhỉ? Trông thầy ngơ ngơ … chưa tỉnh hơn chúng em!
Chạy bộ. 1 2 1 2 12…. (các ku chắc còn nhớ nhịp chứ?)
Hô khẩu hiệu: Rèn luyện thân thể. Xây dựng quân đội. Rèn luyện thân thể. Bảo vệ Tổ Quốc. Khỏe. Khỏe. Khỏe! ( hôm cả lớp mất giọng nghe cái này vui phải biết!)
*Đồ ăn sáng đến rùi! Bánh mì, bánh ngọt, bánh rán đây. Xôi nóng, bánh giờ đây! … Ngày đầu sướng vì mới sáng đã có người mang đồ ăn tới tận nơi. Ngày tiếp theo… sướng vì … cả nhà tập chạy. hé hé. Cũng may chúng mình đã xác định lên đây phải làm bạn với pecperin. Luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu!
Ôi! Nhớ đại ca của mình! Em là em ko cố ý qua đó chứng kiến cảnh đó đâu! Nhưng mà cũng may có em mà giờ “chuyện ấy” đc ghi vào sử sách thế này. Em là em nhất trí cho vợ em huân chương lao động vì sự nghiệp … lo giấy vệ sinh và nước nôi trong phòng.
4.12 ghi nhớ công lao của vợ vì đã hi sinh thân mình bưng nước cho cả phòng … vệ sinh hôm đó!

MẤT NƯỚC! Tội vợ quá!
Hôm sau MẤT ĐIỆN. Mất nước thì khỏi rửa mặt. Còn mất điện thì hết sạc điện thoại. Dù sao cảnh cả lũ thắp nến cũng gợi nhớ buổi tối ở Xuân Hòa nữa.


# Chơi trò chơi. Người ta bảo ko sai: khi đi trai tráng, chơi cho rõ lắm. Về mới bủng beo. Ôi! Mình đc bế. Chẳng ngại ngùng gì cả. Hay thật đấy! Hò hét khản hết cả giọng. mà sao vợ Hiếu nhà mình quậy gớm nghĩ ra trò … đọ dưa chuột. hé hé 4.5 Dạ hương vô địch!!! Cà nhà đc bữa cười bể bụng rụn rốn luôn đó!

# Sinh nhật đặc biệt. Mặt mũi đứa nào đứa này trắng xóa toàn kem( chỉ có Vinh với xích lo ko dính). Biết là bẩn, kêu oai oái mà còn cứ bôi tiếp. Hết mặt lại còn tóc. Hình như thích nhìn nhau nửa khóc nửa cười hay sao ý??? Một trò chơi… mệt bở hơi tai mới có …( gọi là phần thưởng hay là quà giờ, vì là 1 mà, hihi). Buồn cười Nho quá! “ 2 người 1 chân” thấy cả lũ lôi nhau về sân S3 mà tớ ko nhịn đc cười. Vì trông bọn nó có vẻ ngu ngơ mà… lại thong manh… như con nít! Dập dình, dòm ngó, theo dõi, rùi thì đóng kịch với xích lô. Ôi, kể cũng giống đôi đấy chứ, Sơn nhỉ?
Cuối cùng cũng là ĐOÀN TỤ. Một trái tim lửa. Nóng bỏng yêu thương. Nến chảy ra để gắn mọi người lại. Căn phòng 4.12 đầm ấm như gia đình.

# Những bữa cơm tập thể. Không phải xoong canh, nồi cơm mà là … chậu canh, chậu cơm. Chỉ có rau, có đậu, rùi lạc rang… nhưng có ít ăn ít, mọi người nhìn nhau kêu ăn cho no nhưng tớ biết ai cũng nhường nhường… rùi lại đói cả lượt. Thế đấy!
Chẳng phải ăn cơm nữa mà là cản trở đường đi lối lại.
Bữa cuối no nhất! có thêm rượu có thịt trâu… vì hết mất muối vừng với ruốc rùi.

# “ …Tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người để ta không thấy ta như lúc này …” ; “ …lột xác lột xác thành người khác… điều cần làm là vui lên…”
Giờ giới nghiêm mà còn ồn hơn ban ngày. Phòng trà ngoài hành lang; cũng có café, cũng có trà…rùi ko chỉ Anh7 mà là CLC, rùi Anh6, Anh8… đủ cả.
THẦY LÊN! 1’. Mọi thứ đã sạch sẽ như chưa có gì xảy ra.

#Niềm vui chung.
Mr. Anh7. Tự hào thầy Nho! “Về ăn cơm”. Nổi tiếng khắp đại đội. Anh8 cứ xí xớn.
Xuân Hòa Night. Tiểu Ngọc nai-sờ với bộ ngực ko đỡ nổi…. Túi bụi chuẩn bị rùi đến giờ phút quan trọng …. may mà Chã nhà ta cũng ….dẻo … dễ uốn… nên mới chui qua ô cửa sổ đc! Phòng 4.5 từ đó có khóa!

# Tự hào Anh7! Đội bóng đá tuyệt vời, cả bóng sọt nữa! Chúng mình đã làm rất tốt, mọi người biết! Cái có đc còn nhiều hơn là chiến thắng. Sẽ chẳng có nhiều đội cheer nào lại nào loạn sân bóng bởi … âm nhạc ko chỉ là điện từ mà là cả một … dàn loa sinh học ở đó nữa. Đáng vui lắm chứ?

#Trực bếp. Chẳng phải bất ngờ gì; cả lũ con trai ngồi gọt su su nhanh hơn con gái, rùi tuốt rau ngót…. Dọn bàn ăn, ko đến lượt con gái chúng tớ, chỉ có bâu nhâu them cho có không khí…. Như một đàn kiến thợ! khiến các lớp khác ăn ko nổi vì sợ … bị đốt. Sao ju thế chứ?
“ Các bác thấy con trai lớp cháu thik ko?” Tớ cứ hỏi hoài câu đó bao nhiêu lần. Tại các bác ấy cũng khen quá đấy chứ! Tự hào mà nhỉ?

# Lo học, lo thi. Đứa nào đứa này cũng nơm nớp sợ nhưng mà còn rủ nhau… “ học làm gì???”. Thế đấy!
Bắn súng thì hồi hộp nhìn nhau, chỉ sợ ko qua phải thi lại lí thuyết. 9 đứa thi lại, dù sao cũng ít nhất khối rùi. Thi lại…thật ra là sướng đó chứ bộ vì ko phải làm vệ sinh. Rõ khổ tụi con trai … bắn giỏi cho lắm vào, các thầy cho đi khuân vác. Mệt rùi mới kêu: biết thế thà thi lại. hớ

# ah, còn vụ quay phim nữa! Tay vác sung trên vai, đội mũ tai bèo, khoác lá ngụy trang – giống như lính thật ấy! Cảnh mọi người đi… phá rừng, ngắt lá để cài vui thật đấy!
Lại còn đc làm trò ngồi hát với thầy nữa chứ! … thấy mùi “phóng sự”bốc lên rùi đó!

# Vui mua sắm! phòng con gái toàn tiểu thuyết còn tụi còn trai thì tham quần đùi rẻ! Hay gớm cái cảnh trông con trai mặc cả! mấy khi…


Còn ko ấy nhỉ? Tạm thế cũng khá đủ rùi đúng ko? Nhưng còn một cái # nữa thui. Là chia sẻ …. Nhưng sẽ là cái thăng lớn nhất đó! Ko chỉ là tớ mà là cả mọi người… ai cũng sẽ tìm thấy mình trong đó đấy. Tớ biết chắc chắn là như vậy….

# Vì quan tâm? Vì yêu thương?
Tớ lo mọi người đi gác đêm đói nên mua bánh đem qua. Lo mua thuốc … phòng tiêu chảy còn lớn hơn là trị cúm… Tớ đã lo vì thấy Vinh, Thắng, rùi Kid bị đau sau trận bóng. Baby kuto bị sốt, chồng em cũng ốm lăn ra giường phòng con gái… mình phải đắp chăn cho. Rùi đến con gái: Hoa suốt ngày kêu rét chắc tại sốt, lại cảm cúm nữa rùi. Kiều bị viêm họng. Quyên với Thanh đau bụng. Vân Anh với Cò là yếu nhất, hơi tí là lại sốt thôi.
Ôi, con Cò yếu quá! Tớ đã lo biết mất vì thấy cậu đau!

Cho đi bấy nhiêu! Còn nhận lại… thì nhiều nhiều hơn nữa cơ!


Tớ buồn, phòng con gái cũng buồn theo. Nhưng có hoa trong phòng! Có biết bao người tò mò muốn biết sao tớ buồn, các cậu nhắn tin hỏi thăm tớ, gần tớ hơn để nghe tớ tâm sự, đến cả Dũng, tớ chưa nói lời cám ơn đến cậu đúng ko? CÁM ƠN nha! Tớ ko ngờ cậu cũng quan tâm tớ thế. Tớ thik câu hỏi của cậu: we’re friends, aren’t you?. Đúng chúng mình là bạn. Tớ cám ơn cậu vì điều đó nữa!
Tớ bỏ bữa thì ko yên với các cậu. Bầm chân có chồng lo bóp chân cho. Chầy xước chút cũng có người mang gel để bôi qua cho. Đói có người mua bánh cho ăn mặc dù tớ đoán lúc ấy cả nhà hết tiền rùi. Ngồi gác 2 tiếng đồng hồ mà các cậu lo tớ buồn rùi kéo nhau xuống. Lúc tớ có tâm sự, đã có người giãy bày. 1 ngày nhịn đói, tớ đi ăn cũng có các cậu đi cùng nhìn tớ ăn……

Tất cả chẳng phải yêu thương sao? Hạnh phúc! 2 từ giản dị ấy mà sao đến giờ tớ mới biết!
Chỉ 21 ngày ngắn ngủi nhưng lại đem lại cho tớ quá nhiều trải nghiệm, có thể còn dài hơn 18 năm tớ đã sống đó! Được sống bên mọi người, được cảm nhận tình yêu thương đùm bọc mà chưa bao giờ tớ có đc. Đc vui đc cười, rùi cả khóc nữa…. chưa bao giờ tớ cảm nhận đc con người thật của mình đc rõ nét như thế!

Đây là vài dòng của tớ. Còn mọi người? tớ biết ai cũng có những cảm nhận của riêng mình nhưng tớ tin chắc tất cả đều tụ về một điểm : Anh7 thân thương!





Đề nghị phương thui ko gửi mấy bài kiểu này nữa kẻo lớp mình lại đòi lên học lại quân sự hết h. dù sao thì cũng cảm ơn vì bài viết đã gợi lại biết bao tâm trang kỉ niêm vừa qua.Chắc chắn là chúng ta rồi sẽ còn có thêm nhiều kỉ niệm đẹp nữa


Được sửa bởi thanhtung327 ngày Sun May 09, 2010 8:31 am; sửa lần 1.

thanhtung327

Nam Tổng số bài gửi : 154
Đến từ : VN

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by dragonfly Sun May 09, 2010 12:18 am

cười nhăn răng
dragonfly
dragonfly

Họ tên : Phạm Văn Dương
Nam Birthday : 07/04/1991
Tổng số bài gửi : 50
Đến từ : A7-QT-FTU-K48: Where love begins

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by thanhtung327 Sun May 16, 2010 8:26 pm

Xe ôm chú để cái avatar trông mất chất quá.Trẻ con cũng ko tha cười nhăn răng cười nhăn răng cười nhăn răng

thanhtung327

Nam Tổng số bài gửi : 154
Đến từ : VN

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by x_ù Sun May 16, 2010 10:29 pm

thanhtung327 đã viết:Xe ôm chú để cái avatar trông mất chất quá.Trẻ con cũng ko tha cười nhăn răng cười nhăn răng cười nhăn răng
buồn ngủ buồn ngủ chú nhầm roài. đứa trẻ con là xe ôm ngày bé đó lè lưỡi lè lưỡi
còn người kia thì chú tự biết yếu mà ra gió yếu mà ra gió yếu mà ra gió
x_ù
x_ù

Họ tên : [xù]ngtung.ftu
Nam Birthday : 26/10/1991
Tổng số bài gửi : 94
Đến từ : ...

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by dragonfly Sun May 16, 2010 11:08 pm

ý các chú là sao?

Một thời để nhớ! N127931662444_3548
dragonfly
dragonfly

Họ tên : Phạm Văn Dương
Nam Birthday : 07/04/1991
Tổng số bài gửi : 50
Đến từ : A7-QT-FTU-K48: Where love begins

Về Đầu Trang Go down

Một thời để nhớ! Empty Re: Một thời để nhớ!

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết